Friday, March 14, 2025

Đi tiếp khách, tôi hốt hoảng khi biết cô gái xinh đẹp trong nhà hàng là ai

Tôi vẫn luôn tin rằng, mình có một gia đình hạnh phúc, một người vợ ngoan hiền và một cuộc sống đáng mơ ước.

Tôi làm ra tiền, rất nhiều tiền. Cuộc sống của tôi đủ đầy, vợ tôi chẳng cần bận tâm chuyện kiếm sống. Tôi muốn cô ấy ở nhà chăm con, lo lắng cho tổ ấm và cô ấy vui vẻ đồng ý. Với tôi, đó là sự sắp xếp hoàn hảo.

Mỗi ngày về nhà, tôi đều có cơm canh nóng hổi, vợ dịu dàng mời tôi vào mâm. Cô ấy chăm sóc tôi từng chút một, từ những điều nhỏ nhặt nhất.

Tôi chưa bao giờ để vợ phải bận tâm đến chuyện tiền bạc. Ngay cả việc biếu bố mẹ hai bên, tôi cũng đưa cô ấy thoải mái mà không cần hỏi han. Tôi tin tưởng vợ bởi tôi nghĩ rằng, mình đã cho cô ấy những gì mà một người phụ nữ cần.

Đi tiếp khách, tôi hốt hoảng khi biết cô gái xinh đẹp trong nhà hàng là ai - 1

Tôi không tin người vợ suốt ngày chỉ biết bếp núc lại lén lút ngoại tình (Ảnh minh họa Freepik).

Tôi luôn nhắc vợ ở nhà cũng phải sắm sửa quần áo, ăn mặc cho đẹp. Nếu thích đi cà phê với bạn bè thì tìm cách gửi con hoặc đưa con cho giúp việc trông và tranh thủ. Cô ấy chăm con nhưng tôi vẫn thuê thêm một giúp việc đỡ đần việc gia đình.

Tôi chưa từng cấm đoán vợ. Ăn gì, tiêu gì, thăm hỏi ai, mua sắm thứ gì, tôi đều đồng ý, miễn là cô ấy không đi làm, ở nhà chăm con. Thế nhưng vợ lại ăn mặc khá lôi thôi, dường như không quan tâm tới đầu tóc hay chuyện ăn mặc của mình.

Rồi tôi lại tặc lưỡi, lúc nào ra ngoài vợ đẹp là được, còn ở nhà muốn ra sao thì ra. Có lúc, tôi cũng động lòng thương vợ vì nhà giàu có nhưng lại giản dị quá mức. Nhưng cô ấy không thích thì tôi cũng đành.

Nhưng rồi một ngày bình thường như bao ngày khác, sự thật phũ phàng giáng xuống đầu tôi. Trong lúc ghé qua một nhà hàng gần công ty để tiếp khách, tôi thoáng nhìn thấy một người phụ nữ rất giống vợ mình.

Cô ấy ăn mặc thanh lịch, trang điểm nhẹ nhàng, cười nói vui vẻ. Nhưng vợ tôi đâu phải kiểu người như thế? Cô ấy quanh năm suốt tháng chỉ ở nhà, lúc nào cũng lôi thôi, ít nói, chẳng bao giờ quan tâm đến chuyện ăn diện.

Tôi chớp mắt một cái, cố gắng gạt đi suy nghĩ điên rồ trong đầu. Không thể nào, tôi tự nhủ. Giờ này, vợ tôi đang ở nhà nấu nướng, trông con mà.

Nhưng sự bất an cứ bám lấy tôi. Tôi bắt đầu để ý hơn, bắt đầu tìm hiểu và rồi sự thật lộ ra theo cách tàn nhẫn nhất. Đó chính là vợ tôi. Cô ấy thường ra ngoài buổi trưa và cấm giúp việc nói với tôi. Có lẽ, đó là khoảng thời gian cô ấy sống khác, không còn là người lôi thôi, ăn mặc điên rồ, đầu tóc bù xù nữa.

Và sự thật là trong thời gian ấy, vợ tôi đã tìm cách gặp nhân tình. Cô ấy ngoại tình không chỉ một năm, mà tận 3 năm.

3 năm trời, tôi vẫn luôn tin rằng, mình là người đàn ông may mắn có được gia đình êm ấm. Trong khi đó, vợ tôi lại đang lén lút sau lưng tôi với một người đàn ông khác. Và kẻ đó không ai xa lạ, chính là bạn học cũ của cô ấy thời đại học.

Tôi không thể chấp nhận điều đó. Tôi tra khảo, yêu cầu vợ giải thích. Nhưng cô ấy không hề chối cãi. Cô ấy chỉ nhìn tôi, ánh mắt vừa mệt mỏi, vừa cam chịu rồi nói thẳng: "Cuộc sống này mệt mỏi lắm anh à. Em có tiền, có con cái, có một gia đình nhưng lại không có tình yêu, không có sự quan tâm từ chồng mình".

Tôi sững sờ. Tôi đã làm mọi thứ để vợ không phải vất vả. Tôi cho cô ấy cuộc sống sung túc, muốn gì được nấy. Tôi lo lắng cho gia đình, tôi chỉ muốn cô ấy yên phận ở nhà, chăm con, chăm sóc tổ ấm. Vậy mà giờ đây, cô ấy lại nói rằng, cô ấy không có tình yêu?

Tôi tức giận. Tôi không thể chấp nhận được. Nhưng rồi khi nhìn lại, tôi chợt nhận ra… suốt bao năm qua, tôi đã thực sự yêu thương vợ mình chưa? Tôi cho cô ấy vật chất, nhưng tôi có cho cô ấy sự quan tâm không?

Tôi bắt cô ấy ở nhà, nhưng có bao giờ tôi hỏi cô ấy có cảm thấy cô đơn không? Tôi tin rằng, mình đã làm tất cả vì vợ, nhưng tôi có bao giờ để ý đến cảm xúc của cô ấy chưa?

Có lẽ, tôi đã quá tự mãn với chính mình. Tôi nghĩ rằng, phụ nữ chỉ cần có tiền, có cuộc sống đầy đủ là sẽ hạnh phúc. Nhưng tôi đã sai. Tôi đã quên mất rằng, một người phụ nữ không chỉ cần được chu cấp, mà còn cần được yêu thương. Và tôi đã để mất cô ấy ngay khi vẫn còn tưởng rằng, mình đang nắm giữ tất cả.

Tôi không biết rồi chuyện này sẽ đi đến đâu. Tôi không biết mình có thể tha thứ hay không. Nhưng điều khiến tôi đau lòng nhất không phải là việc bị phản bội, mà là nhận ra rằng, có lẽ… chính tôi mới là người đẩy vợ mình vào vòng tay người khác.

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: dantri@dantri.com.vn. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.

Related Posts:

0 nhận xét:

Post a Comment

 

Mua Hang Gia Re / Cho Dien Tu / Mua Hang Online Uy Tin / Sim So Dep / Mua Hang Online / Dung Cu Cat / Dung Cu Cat Gia Re / Ban Buon Dung Cu Cat / Hoc Cat Toc / Dang Rao Vat / Dien dan Rao Vat / Trang Rao Vat / Day Noi Mi / Rao Vat Cho Tot / Quang Cao Rao Vat / Camera Quan Sat / Cac Website Rao Vat / My Pham Nganh Toc / Phu Kien Nganh Toc / Phuong Phap Tap Gym / Kiem Tien Tren Mang / Trung Tam Day Nghe Toc / VPS Gia Sieu Re / VPS Gia Sieu 10K / Thiet Ke Web Gia Re / Bat Dong San