Tôi luôn quan điểm, giữa nam và nữ không có tình bạn thuần khiết. Nếu không phải người này có tình cảm với người kia thì giữa họ chắc cũng có gì khuất tất. Nghĩ là như vậy nhưng bằng một cách nào đó, tôi lại cưới đúng người chồng có mối quan hệ bạn bè khác giới khá phức tạp.
Bình thường, chắc chồng hay người yêu của mọi người có một người bạn khác giới đã đủ đau đầu rồi, đằng này chồng tôi có đến... 3 cô bạn thân. Mỗi lần tôi thắc mắc, anh lại cau mày, nhanh chóng gạt đi, tỏ vẻ cho rằng tôi là cô gái sinh ra và lớn lên ở thành phố nhưng có suy nghĩ không thoáng, kém văn minh.
Không chỉ có chồng tôi, hội bạn của anh có 8 người chơi thân với nhau từ những năm cấp 3, trong đó có 3 nam - 3 nữ. Sau hơn chục năm ra trường, cả nhóm vẫn giữ liên lạc, thường xuyên tụ tập hay xuất hiện trong những dịp trọng đại của nhau.
Nhìn qua, ai cũng thấy đây là tình bạn hiếm có, đáng trân trọng. Nhưng chỉ người trong cuộc như tôi mới thấy thực sự khó chịu, khó có thể chấp nhận mối quan hệ đó. Bởi họ không chỉ chơi với nhau đơn thuần mà họ rất thân thiết.
Có những chuyện của chồng tôi có khi tôi còn không biết nhưng hội bạn kia chắc chắn biết. Họ thường xuyên gọi điện nhóm hoặc liên lạc giữa hai người nói đủ thứ chuyện trên đời. Từ công việc, ứng xử trong xã hội đến tình cảm, họ đều cần bạn thân của mình lắng nghe, tư vấn, chứ không phải người bạn đời là tôi.
Trong mỗi lần các gia đình gặp gỡ đi ăn uống, tụ tập, 6 người đó luôn ngồi vào một bàn, nói cười vui vẻ, thậm chí nô đùa lớn tiếng, mặc cho những người vợ, người chồng hay người yêu của họ ngồi đâu thì ngồi. Họ cũng không ngần ngại quàng vai bá cổ, ôm nhau thân thiết.
Tôi cảm giác như họ lúc nào cũng có có một thế giới riêng, tách biệt với chúng tôi - những người tưởng chừng như mới là bạn đời, sống cùng và gắn bó với họ đến cuối đời.
Khi tâm sự với những người "đồng cảnh ngộ", chỉ có chị vợ của một anh là tỏ ra không mấy quan tâm, 5 người còn lại, trong đó có tôi, đều nhận định tình bạn này không ổn và cảm thấy khó chịu. Nhưng "trời không chịu đất thì đất phải chịu trời", chúng tôi lại cười an ủi nhau, nói rằng chắc chúng tôi cũng có chút làm quá vấn đề và dù sao đã cưới rồi.
Nói là vậy, sau hai năm kết hôn, tôi vẫn không thể thấy thoải mái. Bởi trong nhóm bạn 6 người, họ cứ như xếp cặp với nhau, luôn có một chàng trai đến đón và chơi thân hơn với một cô gái, theo tôi cảm nhận là thế. Mỗi lần họ tụ tập riêng hay đi đâu đó, chồng tôi luôn đến đón Trang, chứ không bao giờ là hai cô bạn gái còn lại, trong khi nhà tôi và nhà Trang cũng chẳng gần nhau.
Đỉnh điểm, vào mùa hè năm ngoái, tôi đã cố gắng bỏ qua nhưng năm nay thì không thể chấp nhận thêm nữa. Nhóm bạn thân của chồng tôi có "luật bất thành văn" là mỗi năm đi du lịch với nhau một lần. Hồi trước lúc chưa lập gia đình thì có thể được, nhưng giờ phần lớn họ đều đã có vợ/chồng, đi xa riêng trai - gái như vậy tôi thấy rất không ổn.
Khi tôi đề xuất ai cũng dẫn vợ chồng đi theo, chồng tôi lại kiên quyết phản đối. Anh bảo cả nhóm đã thống nhất chỉ có hội 6 người đi. Cuộc sống đã quá áp lực, họ muốn được có phút giây thư giãn, thoải mái, được trở về thời thanh xuân. Mỗi năm chỉ có đúng một lần, anh mong tôi thông cảm và hiểu cho tình bạn này.
Tôi thông cảm làm sao được, 3 nam - 3 nữ đi với nhau như thế, nhỡ may "quá chén" xảy ra chuyện gì thì sao. Tôi ngay lập tức liên lạc với các "đồng minh" chính là bạn gái, vợ/chồng của những người còn lại, bàn bạc và hợp lực phản đối bằng được chuyến du lịch này.
Khi các gia đình đồng loạt lên tiếng khiến chuyến đi chơi xa khó thành và biết chính tôi là người "khởi nguồn", chồng tôi rất tức giận. Anh nói tôi nhỏ nhen, dùng suy nghĩ hạn hẹp, tối tăm của mình để quy chụp, đánh đồng lên những người khác. Anh cứ vin vào cớ họ đã chơi thân cùng nhau hơn 10 năm, nếu yêu đương hay có ý gì thì... không đến lượt tôi.
Anh bảo tôi mới làm dâu trong nhóm được hai năm mà đã làm loạn, khuấy động các gia đình khác. Trong khi vợ/chồng nhà khác kết hôn lâu hơn chúng tôi, những năm trước nghỉ hè, họ vẫn đồng ý cho đi.
Chồng tôi càng nói, tôi càng thấy có chấp nhận lý lẽ của anh. Sau khi tâm sự, tôi biết những người kia cũng khó chịu nhưng không dám hoặc nói không được. Mà kể cả họ không như thế, tôi vẫn có quyền cảm thấy không thích, không cho chồng mình tham gia chuyến du lịch tình bạn nhiều bất trắc.
Gia đình của mình thì mình phải biết giữ, bảo vệ. Cứ chờ đến lúc xảy ra chuyện mới giải quyết thì tanh bành hết rồi.
Mấy ngày nay, vợ chồng tôi chưa thể nhìn mặt nhau, cãi cọ không ngừng. Mọi người hãy cho tôi biết trong chuyện này, tôi sai hay chồng tôi sai?
Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: dantri@dantri.com.vn. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.
0 nhận xét:
Post a Comment