BTV Anh Thư xin chào quý vị và các bạn. Mời quý vị và các bạn cùng tham gia chương trình giao lưu “Những thanh âm đồng vọng”, chương trình do Ban Văn học Nghệ thuật VOV6 thực hiện, nhân kỷ niệm 73 năm thành lập Đài Tiếng nói Việt Nam (VOV).
Vâng, quý vị thính giả hẳn đã nhận ra nét nhạc hiệu rất đỗi quen thuộc của sân khấu truyền thanh, đọc truyện đêm khuya, tiếng thơ… Đó thực sự là những thanh âm đồng vọng, tiếp nối bao thế hệ thính giả ở mọi miền Tổ quốc. Trong 60 phút của chương trình giao lưu này, chúng tôi muốn nói lời cảm ơn sâu sắc nhất tới các thế hệ BTV, PV văn nghệ, các cộng tác viên, các thính giả đã gắn bó với làn sóng chương trình trong nhiều năm qua. Và hai vị khách mời đồng hành cùng chúng ta trong buổi giao lưu, xin được trân trọng giới thiệu:
- Nhà thơ – nhà báo Nguyễn Thế Kỷ, Ủy viên TW Đảng, Tổng giám đốc đài TNVN, Chủ tịch Hội đồng Lý luận phê bình VHNT Trung ương.
- Nhà thơ Trần Đăng Khoa - Phó chủ tịch Hội nhà văn Việt Nam, nguyên Trưởng ban Văn học nghệ thuật Đài TNVN.
![]() |
Từ phải qua trái: BTV Anh Thư, Nhà báo Nguyễn Thế Kỷ, Nhà thơ Trần Đăng Khoa. |
Phần 1 của chương trình: Những thanh âm qua thời gian
MC Anh Thư: Thưa nhà thơ Nguyễn Thế Kỷ: Trước khi về công tác tại đài TNVN, ông có thường xuyên nghe và cộng tác với những chương trình văn nghệ của Đài?
Nhà thơ- Nhà báo Nguyễn Thế Kỷ: Tôi sinh ra ở nông thôn, những đứa trẻ nông thôn thì gắn bó tuổi thơ với làn sóng Đài TNVN. Đó giống như người bạn, người thầy người tri kỷ về văn hóa văn nghệ. Chúng tôi lớn lên cùng các chương trình về thơ, văn, sân khấu, truyện... nhiều chương trình của Đài TNVN. Tôi nghĩ, mình có một chút vốn liếng về văn học nghệ thuật, tích lũy lớn và bền bỉ là nhờ lắng nghe các chương trình nghệ thuật của Đài TNVN.
MC Anh Thư: Hiện nay mỗi đài phát thanh truyền hình đều có những chương trình văn nghệ. Nghe văn nghệ trên sóng phát thanh TNVN, ông nhận thấy có nét riêng như thế nào, có “cổ điển” quá không?
Nhà thơ – nhà báo Nguyễn Thế Kỷ: Về văn học nghệ thuật thì có nhiều loại hình và được thể hiện bằng nhiều hình thức như truyền hình, phát thanh. Với phát thanh thì chỉ nghe tiếng. Một tác phẩm văn xuôi hay thơ, với riêng tôi thì cho rằng, nghe trên sóng phát thanh có sự lắng hơn, có sự yên tĩnh và theo dõi đầy đủ hơn. Có những đoạn mình sẽ có sự đồng hành với người nghệ sĩ thể hiện bài thơ, truyện ngắn hay tiểu thuyết đó. Tôi nghĩ, cảm nhận về âm thanh tinh tế hơn, bền bỉ hơn trong cảm xúc của người nghe.
0 nhận xét:
Post a Comment